Khi gặp gỡ các chủ doanh nghiệp, hoặc những quản lý cấp cao, tôi thường nghe họ nói về “sự cống hiến”.
Với họ, “cống hiến” nghĩa là nhân viên sẽ làm việc hết mình (đương nhiên), là hào hứng over-time (làm thêm giờ) không kêu ca câu nào, là đêm hôm vẫn sẵn sàng lao mình vào công việc…
Thậm chí, một số vị còn nghĩ rằng, “cống hiến” tức là làm mà không nghĩ nhiều tới thù lao được nhận (?!).
Khi nghe những luồng quan điểm ấy, tôi chỉ thấy… buồn cười.
Một ngày có 24 tiếng. Thời gian làm việc là 8 tiếng.
Cộng thêm thời gian di chuyển, tùy độ gần xa, thì cũng mất thêm tầm 1-2 tiếng.
Vậy là người lao động đi làm cả buổi sáng, buổi chiều, tối về thì vội vã chợ búa, cơm nước, lo con cái học hành với cường độ “vắt chân lên cổ” để kịp… giờ lên giường.
Lên giường, để làm gì? Để ngủ chứ còn làm gì nữa!
Ngủ để làm gì? Để lấy sức… ngày mai đi làm tiếp.
Cái vòng lặp luẩn quẩn ấy kéo dài hết cả tuần.
Với guồng quay ấy, người lao động nào thực sự làm việc thì coi như đã “cống hiến” nguyên khoảng thời gian giàu năng lượng nhất, giàu cảm hứng nhất trong ngày cho doanh nghiệp rồi.
Vậy mà họ vẫn chưa được coi là “cống hiến”, thì có… buồn cười không?
Một người bạn yêu tự do đến khắc khoải của tôi đã viết thế này: “vui nhất trong lúc đi làm là khi đi về và… được nghỉ”.
Điều đó hoàn toàn dễ hiểu, đặc biệt là với những ai mang trong mình dòng máu freelance – dòng máu của sự yêu thích tự do và chủ động.
Những người đó dù có làm văn phòng 1 năm, 2 năm hay 10 năm, thì họ vẫn luôn nuôi nấng khát vọng tự do cháy bỏng như thế mà thôi.
Dẫu vậy, không thể nói rằng, trong công việc, họ không “cống hiến” được!
Sau tất cả, tôi chỉ muốn nói là, nếu bất kỳ ai thực sự làm việc trách nhiệm và chuyên nghiệp trong 8 tiếng đồng hồ ở doanh nghiệp, thì đó chính là người cống hiến!
“Cống hiến”, đơn giản là vậy thôi.
Tác giả: Trung Hiếu – Vietchuyennghiep.vn HR AGENCY
Ảnh: Tác giả Trung Hiếu và đội ngũ cộng sự (Ban Truyền thông – Marketing) của một doanh nghiệp. Đây là tập thể đã “cống hiến” theo đúng nghĩa trong bài viết.